Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Danh ngôn của thiên tài Albert Einstein





Bất cứ ai cho mình quyền phán xét thế nào là Sự thật và Tri thức đều trở thành hề đối với Chúa trời.

Máy tính cực kỳ nhanh chóng, chính xác và ngu ngốc, con người là vô cùng chậm, không chính xác và rực rỡ, kết hợp lại nó mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng.

Sự khác biệt giữa thiên tài và kẻ ngu dốt là ở chỗ thiên tài luôn có giới hạn.

Tôi muốn biết Chúa trời đã sinh ra thế giới như thế nào. Tôi không quan tâm đến hiện tượng cụ thể này nọ, trong bối cảnh nọ kia. Tôi muốn biết Chúa đã nghĩ như thế nào, tất cả phần còn lại chỉ là chi tiết.


Chúa trời không chơi trò may rủi với thế giới này.


Khoa học mà thiếu tôn giáo thì khập khiễng. Tôn giáo mà không có khoa học thì mù quáng.


Sự sáng tạo không phải là sản phẩm của suy luận lô-gic, dù rằng sản phẩm cuối cùng gắn liền với một cấu trúc lô-gic.


Tự nhiên chỉ cho chúng ta thấy cái đuôi của con sư tử. Nhưng tôi không nghi ngờ rằng con sư tử là chủ nhân của cái đuôi ấy dù nó không thể xuất đầu lộ diện với tầm vóc khổng lồ của nó.


Từ trên cao, Tự nhiên mỉm cười nhìn xuống, người đã trao cho chúng ta một lòng khao khát khám phá, nhiều hơn là khả năng trí tuệ để làm việc ấy.


Đừng lo lắng về khó khăn của bạn trong toán học, tôi đảm bảo với bạn rằng những khó khăn toán học của tôi còn gấp bội.


Nếu như tưởng tượng rằng những gì chúng ta biết là một hình tròn thì những gì ngoài vòng tròn đó thật lớn biết bao.


Chúa trời rất khó hiểu, nhưng không ma mãnh.


Tôi đã thử hết 99 lần và đã thất bại, nhưng ở lần thứ 100, thành công đã đến với tôi.


Tôi không biết Chiến tranh Thế giới thứ 3 sẽ xảy ra khi nào nhưng tôi biết rằng Chiến tranh Thế giới thứ 4, người ta sẽ dùng đá và gậy để ném nhau!


Câu nói vui:
Khi bạn ngồi cạnh một cô gái đáng yêu, hai giờ dường như hai phút. Khi bạn ngồi trên một cái lò nướng đỏ lửa, hai phút tưởng như hai giờ. Đó là sự tương đối.


Do có gốc gác Do Thái, Einstein đã bị công kích bởi một số người bài Do Thái. Khi một truyền đơn được phân phát dưới tiêu đề 100 tác giả chống lại Einstein, Einstein đã viết "Cần gì phải đến 100 người? Nếu tôi thực sự sai, chỉ một là đủ! "


Khi con ông hỏi vì sao ông nổi tiếng, Einstein đã giải thích công lao của ông một cách dễ hiểu và khiêm tốn:
"Khi con bọ dừa bò theo một cành cây nó không nhận thấy là cành cây bị cong. Cha đã có may mắn nhận thấy cái mà con bọ dừa không nhận thấy con ạ. "


Có một câu hỏi đôi khi khiến tôi thấy mơ hồ: Tôi điên hay người khác điên?


Lực hấp dẫn không chịu trách nhiệm cho việc con người ta yêu nhau.


Chủ nghĩa anh hùng theo mệnh lệnh, bạo lực phi lý và tất cả những điều vô nghĩa nhân danh lòng ái quốc - tôi mới căm ghét chúng làm sao!


Nhiệm vụ của chúng ta là tự giải phóng bản thân bằng cách làm rộng vòng tròn của lòng trắc ẩn để ôm lấy mọi sinh vật sống và tất cả sắc đẹp của thiên nhiên.


Chỉ cuộc đời sống cho người khác là cuộc đời đáng giá.


Mỗi người nên đi tìm điều vốn thế chứ không phải điều mình nghĩ là nên thế.


Ai cũng nên được tôn trọng như một cá nhân, nhưng không phải là thần tượng hóa.


Tất cả những điều có giá trị trong xã hội con người đều dựa vào cơ hội phát triển hòa hợp trong mỗi cá nhân.


Sợ chết là nỗi sợ hãi phi lý nhất, vì người đã chết chẳng có nguy cơ bị tai nạn.


Ít người thực sự nhìn với đôi mắt của mình và cảm nhận bằng trái tim mình.


Tôi tin chắc rằng làm đổ máu dưới màu áo chiến tranh không gì khác là hành động sát nhân.


Tôi không biết chiến tranh thế giới thứ 3 sẽ xảy ra khi nào nhưng tôi biết rằng sẽ không thể có chiến tranh thế giới thứ 4!


Tôi không tin rằng nhân loại sẽ bị quét sạch trong chiến tranh với bom nguyên tử. Có lẽ chỉ hai phần ba người trên trái đất sẽ bị tiêu diệt.


Tôi không những chỉ là một người chuộc hòa bình mà còn là một người chuộc hòa bình máu chiến. Tôi sẵn sàng chiến đấu vì hòa bình. Không gì có thể kết thúc chiến tranh nếu bản thân con người không từ chối tham gia chiến tranh.


Đừng làm gì trái với lương tâm, ngay cả khi chính quyền yêu cầu bạn.


Chính trị chỉ cho hiện tại, nhưng phương trình là mãi mãi.


Sự đơn điệu và cô độc của một cuộc sống yên lặng kích thích trí sáng tạo.


Tôi sống với sự cô đơn đau đớn trong tuổi trẻ nhưng lại ngọt ngào trong những năm tháng trưởng thành.


Về sự thật và công lý, không có sự khác biệt giữa những vấn đề lớn nhỏ, vì những điều liên quan tới cách con người được đối sử đều giống như nhau.


Nó đã trở nên rõ rệt tới kinh hoàng rằng công nghệ đã vượt xa nhân loại.


Ác quỷ đã đặt hình phạt lên tất cả những thứ chúng ta yêu thích trong đời. Hoặc chúng ta kém sức khỏe, hoặc chúng ta khốn khổ về tinh thần, hoặc chúng ta trở nên béo.


Tôi tin rằng cuộc sống đơn giản và không phỏng đoán là tốt nhất với tất cả mọi người, tốt nhất cả cho tâm hồn và thể xác.


Người không còn có thể dừng lại để ngạc nhiên hay say mê kính sợ cũng như người đã chết; mắt anh ta nhắm lại rồi.


Chủ nghĩa dân tộc là căn bệnh tiềm ẩn. Nó là bệnh sởi của loài người.


Quyền lực luôn luôn thu hút những kẻ không có đạo đức.


Nếu anh không thể giải thích đơn giản thì anh chưa hiểu đủ rõ.


Chúa luôn chọn cách đơn giản nhất.


Mọi thứ đều nên đơn giản như nó vốn có, nhưng không nên đơn giản hơn.


Với tôi thì tôi ưa thói xấu câm lặng hơn là đức hạnh phô trương.


Đôi khi người ta bỏ ra nhiều nhất cho thứ mà người ta có thể có được chẳng mất gì cả.


Điều đếm được không nhất thiết đáng kể; điều đáng kể không nhất thiết đếm được.


Giận dữ chỉ náu mình trong lồng ngực của những kẻ ngu xuẩn.


Nghệ thuật tối thượng của người thầy là đánh thức niềm vui trong sự diễn đạt và tri thức sáng tạo.


Thật kỳ diệu rằng sự tò mò vẫn sống sót sau giáo dục truyền thống.


Giáo dục là thứ gì còn lại sau khi anh đã quên những gì anh học ở trường.


Khi chúng ta chấp nhận giới hạn của mình, chúng ta đã vượt qua nó.


Chiếc bàn, cái ghế, bát hoa quả và cây đàn vi ô lông; còn cần gì hơn cho hạnh phúc?


Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.


Học từ ngày hôm qua, sống ngày hôm nay, hi vọng cho ngày mai. Điều quan trọng nhất là không ngừng đặt câu hỏi.


Hiện thực chỉ là ảo tưởng, mặc dầu đó là thứ ảo tưởng dai dẳng.


Nếu thực tế không vừa với học thuyết, hãy thay đổi thực tế.


Quy luật của toán học càng liên hệ tới thực tế càng không chắc chắn, và càng chắc chắn thì càng ít liên hệ tới thực tế.


Không thể gìn giữ hòa bình bằng bạo lực. Nó chỉ có thể đạt được bằng sự thông hiểu lẫn nhau.


Ta có thể nói rằng bí ẩn vĩnh cửu của thế giới này chính là sự lĩnh hội.


Niềm vui quan sát và lĩnh hội là món quà đẹp nhất của tạo hóa.


Khoa học là điều tuyệt vời nếu anh không phải kiếm sống bằng nó.


Người làm khoa học là triết gia tồi.


Toán học thuần túy, theo cách của riêng nó, là thi ca của tư duy logic.


Logic sẽ đưa anh từ điểm A tới điểm B. Trí tưởng tượng sẽ đưa anh tới mọi nơi.


Sự điên rồ: lặp đi lặp lại một việc và hy vọng những kết quả khác nhau.


Anh càng đi nhanh, anh càng đi được ít.


Không phải là tôi quá thông minh, chỉ là tôi chịu bỏ nhiều thời gian hơn với rắc rối.


Tôi nghĩ và nghĩ hàng năm hàng tháng. Chín mươi chín lần tôi đi tới kết luận sai lầm. Lần thứ một trăm tôi đúng.


Nguồn tri thức duy nhất là kinh nghiệm.


Ký ức dễ lừa gạt vì nó khoác màu những sự kiện của hôm nay.


Môi trường là tất cả những gì không phải là tôi.


Nếu chúng ta biết rằng chúng ta đang làm gì, thì công việc đó đã không còn được gọi là nghiên cứu.


Chỉ có hai điều là vô hạn: vũ trụ và sự ngu xuẩn của con người, và tôi không chắc lắm về điều đầu tiên.


Trước Chúa chúng ta đều thông thái và ngu xuẩn như nhau.


Kẻ ngu xuẩn nào cũng có thể khiến mọi thứ trở nên to hơn, phức tạp hơn và bạo lực hơn. Chỉ bàn tay của thiên tài - và thật nhiều dũng khí - để biến chuyển ngược lại.


Một nụ hôn phá tan khoảng cách giữa tình bạn và tình yêu.


Người đàn ông nào có thể vừa hôn mỹ nhân vừa lái xe an toàn đơn giản là không dành cho nụ hôn sự tận tâm mà nó đáng được nhận.


Người đọc quá nhiều và dùng tới bộ óc quá ít sẽ rơi vào thói quen suy nghĩ lười biếng.


Kẻ nào chưa từng mắc phải lỗi lầm cũng là kẻ chưa bao giờ thử làm việc gì cả.


Đừng phấn đấu để thành công mà hãy phấn đấu để mình có ích.


Người trí thức giải quyết rắc rối; bậc anh tài ngăn chặn rắc rối.


Nỗ lực kết hợp giữa thông thái và quyền lực hiếm khi thành công, mà có thành công cũng chỉ trong chốc lát.


Thông tin không phải là kiến thức.


Tình yêu là người thầy tốt hơn trách nhiệm.


Tôi không có tài năng đặc biệt nào, tôi chỉ có sự tò mò đầy nhiệt huyết.


Chính là trải nghiệm về những điều bí ẩn - thậm chí ngay cả khi lẫn trong niềm kính sợ - đã sản sinh ra tôn giáo.


Tôi không bao giờ tin vào vị Chúa chơi xúc xắc với thế gian này.


Tôi là người vô đạo tới sâu sắc - điều này có phần như là một thứ tôn giáo mới.


Trí tưởng tượng quan trọng hơn kiến thức.


Sự phát triển trí tuệ nên bắt đầu khi sinh và kết thúc khi chết.


Tôi chẳng bao giờ nghĩ tới tương lai - nó luôn luôn đến đủ sớm.


Những tâm hồn vĩ đại luôn va phải sự chống đối mãnh liệt từ những trí óc tầm thường.
Albert Einstein

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Girls Generation - Korean