Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2013

Những thông tin cần biết về SoC bốn nhân dành cho thiết bị di động


snapdragon

Tinhte-Năm 2011, chúng ta được thấy rất nhiều smartphone, tablet sử dụng vi xử lí hai nhân ra mắt. Chúng nhận được sự chú ý lớn từ thị trường nói chung cũng như những người yêu thích công nghệ nói riêng. Tuy nhiên, chỉ chưa đầy một năm sau, vi xử lí bốn nhân đã xuất hiện và lấn át hoàn toàn chip hai nhân trên thị trường sản phẩm cao cấp. Vậy những con chip đó thực chất là gì và tầm quan trọng của nó như thế nào đối với thiết bị di động? Trong bài này mình sẽ chia sẻ cho các bạn một ít thông tin về vi xử lí bốn nhân loại dùng trên thiết bị di động và xu hướng phát triển của nó trong năm nay.

Tìm hiểu cơ bản về SoC

1. SoC là gì?

Trước khi đi vào vi xử lí trên di động, mời các bạn làm quen với một khái niệm là SoC. SoC là chữ viết tắt cho System on a chip, hay System on Chip. Theo nghĩa đen, nó là "cả hệ thống trên một con chip". SoC là một mạch tích hợp (mà người ta thường gọi là IC), trong đó tất cả những thành phần quan trọng của một chiếc máy tính hay một thiết bị điện tử đều được đặt trên một con chip duy nhất. Hầu hết những con chip di động mà bạn nghe nói tới như Qualcomm SnapdragonNVIDIA TegraSamsung Exynos, Texas Instrument, Huawei K3V2,… đều là SoC, và tất nhiên, nó cũng chính là thứ được dùng trong smartphone, tablet của chúng ta. Thậm chí có một số máy tính xách tay cũng dùng SoC nữa.

Qualcomm-soc-and-dime
Một con SoC của Qualcomm, nó chỉ nhỏ cỡ đồng xu mà thôi

Một SoC cơ bản thường có những thành phần sau:
  • Một vi điều khiển, vi xử lí, hay nhân xử lí tín hiệu. Vài SoC thì có thể có nhiều hơn một nhân xử lí, khi đó người ta gọi nó là MPSoC, tức Multiprocessor System on Chip. Ở thế giới di động ngày nay, loại được sử dụng phổ biến là vi xử lí.
  • Các khối bộ nhớ, có thể là RAM, ROM, EEPROM hay bộ nhớ flash
  • Nguồn canh thời gian, chẳng hạn như mạch dao động
  • Một số giao diện như USB, FireWire, Ethernet
  • Bộ chuyển đổi tín hiệu số sang tín hiệu tương tự và ngược lại
  • Mạch quản lí năng lượng, mạch kiểm soát điện áp.
  • Những SoC hiện đại còn có bộ xử lí đồ họa, chip cầu bắc, chip cầu nam, bộ kiểm soát bộ nhớ,...
*Ghi chú thêm: vi xử lí (microprocessor) là IC chỉ có CPU, còn vi điều khiển (microcontroller) là có CPU, RAM và nhiều linh kiện khác được tích hợp lên một đế duy nhất.


Những thành phần kể trên sẽ được kết nối với nhau thông qua một "bus" chung (ví dụ như bus AMBA do ARM phát triển) hoặc bus do một hãng nào đó tự làm. Một số SoC có khả năng kết nối trực tiếp các giao diện với bộ nhớ mà không cần thông qua nhân xử lí nên tăng khả năng nhận dữ liệu.

SoC có một số lợi ích đó là giảm giá thành sản xuất, tăng hiệu năng của thiết bị sử dụng SoC, giảm lượng điện năng tiêu thụ. Ngoài ra, việc áp dụng SoC còn giúp giảm không gian cần thiết để tích hợp các linh kiện điện tử, do đó chúng ta có được những thiết bị nhỏ gọn hơn, hoặc một thiết bị với pin lớn hơn.

Qualcomm_S4-5_processor_689 copy
Cấu tạo cơ bản của SoC Qualcomm Snapdragon S4. Khối modem bao gồm những thứ về kết nối không dây, ví dụ bộ thu nhận GPS, chip xử lí tín hiệu số, bộ thu phát sóng di động 3G/4G LTE. Khối nhân xử lí thì có hai nhân CPU Krait, bộ nhớ đệm L1/L2. Khồi đa phương tiện thì có GPU, chip tăng tốc video, âm thanh. Ngoài ra chúng ta còn có những hệ thống cốt lõi, RAM (hay bộ nhớ), bộ phận quản lí năng lượng cho thiết bị

2. Vi xử lí bên trong SoC

Như vậy chúng ta đã biết được SoC là một cái lớn, bên trong nó sẽ có nhiều thành phần nhỏ cần thiết để hệ thống hoạt động, và một trong những thành phần quan trọng nhất đó chính là vi xử lí (microprocessor). Vi xử lí, đôi khi còn được gọi với cái tên bộ vi xử lí, là một linh kiện điện tử được chế tạo từ các transitor siêu nhỏ bên trên một vi mạch tích hợp (cũng là IC). Nó có các tính năng như lập trình được, chấp nhận và xử lí dữ liệu, thực thi các lệnh chỉ dẫn mà hệ thống đưa ra, truy cập vào bộ nhớ để lấy hoặc lưu dữ liệu, tính toán,.… Nói cách khác, nó giống như chức năng của bộ xử lí trung tâm (CPU) dùng trên máy tính. Một vi xử lí có thể có nhiều nhân xử lí. Như hình trên thì bạn thấy SoC Snapdragon này có 2 nhân CPU Krait. Snapdragon S4 Pro thì có 4 nhân Krait.

3. Kiến trúc ARM với nhân xử lí

ARM là một công ty có trụ sở tại Anh. Hãng này chuyên nghiên cứu kiến trúc lõi cũng như thiết kế nên các vi xử lí rồi sau đó cấp quyền sử dụng cho các hãng sản xuất khác. Kiến trúc tập lệnh (instruction set architecture) của ARM đang được sử dụng phổ biến hiện tại là ARMv7. Nó có mặt trên hầu hết các SoC dùng trong smartphone, tablet ngày nay. ARM cũng có phát triểnARMv8 với đặc trưng là hỗ trợ điện toán 64-bit, tuy nhiên nó vẫn chưa được nhiều công ty sử dụng vào các sản phẩm thực tế. ARM có hai hình thức cung cấp bản quyền xử lí kiến trúc chứ bản thân họ không tự sản xuất ra các con chip.

Ở hình thức thứ nhất, các hãng như NVIDIA, Samsung, Texas Instrument,… sẽ mua các nhân xử lí do ARM thiết kế sẵn, ví dụ phổ biến là Cortex-A7Cortex-A8Cortex-A9Cortex-A15. Các vi xử lí này sau đó sẽ được kết hợp với nhiều thành phần khác rồi đặt vào bên trong SoC. Hình thức này được sử dụng phổ biến nhất vì nó đơn giản, tiết kiệm chi phí cho các hãng sản xuất phần cứng, trong khi vẫn đảm bảo mang lại hiệu suất như mong muốn.

Một số hãng khác thì không dùng thứ do ARM làm, họ chỉ lấy kiến trúc của ARM về rồi tự thiết kế nên vi xử lí của riêng mình, sau đó mới tích hợp vào SoC. Thông thường, việc các công ty tự thiết kế vi xử lí sẽ mang lại hiệu năng cao hơn các sản phẩm cùng cấp do nó được tối ưu hóa riêng cho SoC, rộng hơn nữa là tối ưu hóa cho cả thiết bị, mà công ty đó muốn sản xuất. Đổi lại, các công ty sẽ phải chi ra rất nhiều tiền bạc, sử dụng nhiều nhân lực nếu muốn tự mình thiết kế vi xử. Qualcomm với nhân Krait, Apple với nhân tùy biến trong A6 là hai cái tên được biết đến rộng rãi trong việc sử dụng hình thức cấp bản quyền thứ hai của ARM. Ngoài ra chúng ta còn có Marvell với nhân XScale, NVIDIA thì có dự án Denver.

SoC bốn nhân dành cho thiết bị di động

Đến đây thì chắc các bạn cũng hiểu SoC bốn nhân là gì rồi phải không nào? Nó là một SoC với bốn nhân xử lí, hay ở Việt Nam người ta gọi là SoC lõi tứ. Thực chất phải nói chính xác là "SoC có vi xử lí bốn nhân (lõi tứ)", hay "SoC có CPU bốn nhân (lõi tứ)", nhưng như vậy thì dài quá nên người ta chuyển sang nói "SoC" + số lõi. Một số người thì chỉ gọi là SoC là vi xử lí lõi tứ, điều này không hoàn toàn chính xác vì chỉ đề cập đến mỗi tính năng xử lí của SoC, nhưng thôi cũng tạm chấp nhận. Đó cũng sẽ là cụm từ mà bạn thường được nghe khi đọc các bài giới thiệu hoặc khi đi mua smartphone, tablet.

Sự thay đổi mang tính cách mạng

SoC lõi tứ dùng cho thiết bị di động bắt đầu có mặt trên thị trường từ những tháng đầu năm 2012, mặc dù nó đã được giới thiệu trong những tháng cuối năm 2011. Qualcomm và NVIDIA là hai cái tên lớn rất nhanh chóng trong việc công bố sản phẩm SoC bốn nhân của mình. Nó đánh dấu một bước tiến nhanh và mang tính cách mạng của công nghệ bán dẫn kích thước nhỏ vì chỉ trong vòng một năm, các công ty đã tìm được cách tối ưu hóa và đặt thêm nhân vào SoC. Trong khi chỉ mới năm 2011, SoC hai nhân mới là cái tên được chú ý trên smartphone, tablet. Trước khi SoC được công bố, người ta khó có thể ngờ rằng một thiết bị nhỏ xíu như điện thoại, máy tính bảng lại có ngày có được số nhân xử lí tương đương với một chiếc máy tính hiện đại.

Một số cột mốc đáng chú ý của SoC bốn nhân
Những điều làm nên sức mạnh cho SoC bốn nhân

Với SoC bốn nhân, sức mạnh của nó bao gồm rất nhiều thành phần. Nếu xét về hiệu năng xử lí, nhân CPU và GPU sẽ đóng vai trò quan trọng, trong đó CPU đảm đương những công việc thiên về tính toán, còn GPU thì thiên về đồ họa (mặc dù bây giờ GPU cũng được tăng cường khả năng điện toán của mình). Nhân CPU càng mạnh thì SoC có thể xử lí được nhiều dữ liệu, chỉ dẫn hơn, ví dụ nhân Cortex-A9 sẽ tốt hơn Cortex-A8, Cortex-A15 thì vượt trội so với Cortex-A9... Còn GPU thì Adreno 320 sẽ hơn Adreno 310, tương tự như vậy cho các model khác. Để một hệ thống trở nên mạnh mẽ hơn, cả nhân CPU và GPU phải cùng phối hợp với nhau để mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng. Như đã nói ở trên, thường (chỉ là thông thường thôi nhé) thì những nhân tùy biến sẽ hoạt động mạnh mẽ hơn là nhân có sẵn. Qualcomm và Apple là hai cái tên được biết đến nhiều trong lĩnh vực tùy biến nhân CPU.

Nếu nói về khả năng tiết kiệm điện của SoC, chúng ta có một số yếu tố như quy trình sản xuất, công nghệ quản lí điện năng, mức độ tiêu thụ điện của nhân CPU và GPU và rất nhiều thứ khác. Một quy trình sản xuất càng nhỏ sẽ giúp tiết kiệm điện hơn, ví dụ SoC Snapdragon S4 Pro sản xuất trên quy trình 28nm thì sẽ tiết kiệm điện hơn so với Tegra 3 vốn làm trên dây chuyền 40nm. Còn công nghệ quản lí điện năng và năng lượng mà CPU, GPU tiêu thụ thì chúng ta khó biết chính xác vì những thông này khá nặng về mặt kĩ thuật. Chúng ta chỉ biết được thông qua lời giới thiệu của các bên có liên quan, ví dụ ARM nói Cortex-A9 tiết kiệm điện hơn A8, còn Qualcomm thì nói nhân Krait tiết kiệm điện hơn nhân Scorpion...
Các dòng chip bốn nhân phổ biến

Qualcomm Snapdragon S4 Pro


snaprdragon_s4_pro

Thực chất, dòng Snapdragon S4 của Qualcomm chia nhỏ thành Play, Plus, Pro và Prime. Ở đây chúng ta đề cập đến SoC 4 nhân di động nên mình chỉ nói đến các chip Pro mà thôi. Con chip này mang mã hiệu APQ8064, được sản xuất trên tiến trình 28nm, một trong những tiến trình có thể xem là nhỏ và tiên tiến trong thế giới chip di động. APQ8064 sử dụng bốn nhân Krait, mỗi nhân có xung nhịp tối đa là 1,7GHz. GPU Adreno 320 bên trong SoC này mang lại hiệu năng đồ họa ấn tượng, trong một số thử nghiệm thì nó vượt trội hơn cả NVIDIA Tegra 3. Nói riêng về nhân Krait, nó là nhân xử lí được Qualcomm xây dựng dựa trên kiến trúc ARM v7. Krait có nhiều điểm tương đồng với Cortex-A15, tuy nhiên cấu trúc của nó là do Qualcomm thiết kế riêng chứ không phải bê y nguyên chip A15 vào SoC Snapdragon.

Ở thời điểm Snapdragon S4 Pro ra mắt (và trong cả năm 2012), Qualcomm là nhà sản xuất duy nhất tìm được cách tích hợp các thành phần thu phát sóng không dây như GPS/GLONASS, 3G/4G LTE lên thẳng trên SoC. So với các máy chạy SoC NVIDIA Tegra 3/4 hay Samsung Exynos - vốn dùng các chip và module không dây nằm riêng biệt, giải pháp của Qualcomm giúp tối ưu thời lượng dùng pin tốt hơn. Tốc độ thu phát sóng, nhất là sóng di động 3G, cũng được tăng cường, tốc độ truy cập nhanh hơn.

Một số máy dùng SoC Qualcomm Snapdragon hiện nay có thể kể đến như LG Nexus 4LG Optimus GLG Optimus LTE IIHTC ButterflyHTC Desire XHTC Desire SVHTC One SV,HTC One S, Sony Xperia T/TX, Xperia V, Xperia S/P/U, Motorola Droid RAZR HD/MAXX HD… Chuyện tiết kiệm pin bên trên cũng đúng cho cả các máy chạy Windows Phone 7 và 8, vốn đều đang sử dụng SoC Snapdragon S4 của Qualcomm, chẳng hạn như Nokia Lumia 920, Nokia Lumia 820, HTC Windows Phone 8X, HTC Windows Phone 8S, Samsung ATIV S...

sony-xperia-z-india

Qualcomm Snapdragon 800 và 600

Đây là hai dòng chip cao cấp nhất của Qualcomm tính đến thời điểm hiện tại, chúng được ra mắt tại triển lãm CES 2013. Nhà sản xuất cho biết mẫu Snapdragon 800 có thể mang lại hiệu năng cao hơn 75% so với S4 Pro nhờ việc sử dụng dây chuyền sản xuất 28nm High Performance for mobile (HPm), trong khi S4 Pro chỉ là dây chuyền 28nm thông thường. Lượng điện tiêu thụ cũng nhờ đó mà giảm xuống. Qualcomm cho biết thêm rằng SoC 800 sử dụng bốn nhân CPU Krait 400 (xung nhịp tối đa 2,3GHz mỗi lõi), GPU Adreno 330, DSP Hexagon v5 và bộ thu phát sóng 4G LTE Cat 4 (150 Mbps) hứa hẹn tăng cường hiệu quả hoạt động của toàn hệ thống.

Về phần GPU Adreno 330, Qualcomm nói nó có thể mang lại khả năng tính toán cao hơn gấp 2 lần so với thế hệ Adreno 320. Một điểm thú vị khác nữa của Snapdragon 800 đó là nó được tích hợp kết nối Wi-Fi 802.11ac, thế hệ Wi-Fi mới nhất cho phép tốc độ và vùng phủ sóng tốt hơn nhiều so với chuẩn 802.11n đang được dùng phổ biến hiện nay.

Trong khi đó, Qualcomm Snapdragon 600 thì có cấu hình thấp hơn một chút, tuy nhiên nó vẫn mang lại hiệu năng cao hơn 40% so với Snapdragon S4 Pro trong khi tiêu thụ ít điện hơn. SoC 600 sử dụng bốn nhân CPU Krait 300 với tốc độ tối đa 1,9GHz, GPU Adreno 320 và hỗ trợ bộ nhớ LPDDR3. Kết nối 4G LTE 150Mbps, Wifi 802.11ac, Miracast đều có mặt đầy đủ trên SoC 600.

Snapdragon 800 có lẽ phải đến giữa hoặc cuối năm nay mới chính thức có mặt trên thị trường, còn Snapdragon 600 thì đã xuất hiện trên LG Optimus G Pro bản quốc tế, HTC One.

HTC One_Silver_3V_575px

                                                                             

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Ảnh hưởng chiến tranh mạng mấy ngày qua

Báo cáo của hàng loạt tổ chức an ninh mạng toàn cầu cho biết, trong những ngày qua người dùng Internet trên khắp thế giới đang phải gánh chịu tình trạng tốc độ tồi tệ và nguyên nhân là một cuộc tấn công có quy mô lớn kỷ lục trong lịch sử đang diễn ra.
Giới chuyên gia Internet tiết lộ, đây có thể là cuộc chiến trả đũa nhau giữa một tổ chức chống thư rác và một hãng lưu ký (hosting).

Hiện tại, các vụ tấn công này mới chỉ ảnh hưởng đến các dịch vụ web thông thường nhưng giới chuyên gia dự báo trong những ngày tới, tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn và các hệ thống mạng của ngân hàng và thư điện tử sẽ bị ảnh hưởng.

Ít nhất 5 lực lượng “cảnh sát Internet” cấp quốc gia đã được huy động để điều tra những cuộc tấn công này.

Spamhaus, một tổ chức phi lợi nhuận có trụ sở đặt tại London và Geneva chuyên hỗ trợ các nhà cung cấp dịch vụ thư điện tử ngăn chặn thư tác và các loại nội dung không được phép khác đã thiết lập một “danh sách đen” các máy chủ được coi là đang bị sử dụng để thực thi các hành vi mờ ám. Mới đây, Spamhaus đã quyết định chặn các máy chủ của Cyberbunker, một công ty hosting của Hà Lan với lý do những máy chủ này đang chứa chấp “đủ thứ độc hại” ngoại trừ nội dung khiêu dâm trẻ em và những tài liệu liên quan đến khủng bố.

Sven Olaf Kamphuis, phát ngôn viên của Cyberbunker đã tuyên bố Spamhaus đang lạm dụng vị trí của mình và những tổ chức như thế này không nên được trao quyền quyết định cái gì được phép hay không được phép đưa lên mạng Internet.

Theo tố cáo của Spamhaus, Cyberbunker đang hợp tác với các tổ chức tội phạm ở Đông Âu và Nga để tiến hành những cuộc tấn công quy mô lớn này.
Phát biểu với hãng tin BBC, ông Steve Linford, Tổng giám đốc của Spamhaus cho biết quy mô của các cuộc tấn công “lớn chưa từng thấy”.

“Chúng tôi đã bị tấn công trong suốt khoảng hơn 1 tuần nay. Nhưng chúng tôi sẽ trở lại. Chúng không thể hạ gục được chúng tôi. Các kỹ sư đang phải giải quyết một khối lượng công việc khổng lồ bởi các cuộc tấn công kiểu này có khả năng làm tê liệt bất cứ hệ thống mạng nào”.

Ông Steve Linford còn tiết lộ, 5 cơ quan chống tội phạm mạng của các quốc gia khác nhau đã điều tra và phát hiện ra rằng những kẻ tấn công vẫn sử dụng biện pháp tuy cũ nhưng rất hiệu quả là “Tấn công từ chối dịch vụ phân tán” (DDoS) với khả năng gây “ngập lụt” mục tiêu bị tấn công bằng một lượng truy cập giả mạo vô cùng lớn và khiến mọi nỗ lực truy cập bình thường không thể thực hiện được nữa. Trong trường hợp này, hệ thống phân giải tên miền (DNS) trên các máy chủ của Spamhaus là nạn nhân.

Cũng theo ông Linford, các cuộc tấn công này dữ dội đến mức nó có thể đánh sập toàn bộ hệ thống mạng, cơ sở hạ tầng mạng Intenet của chính phủ Anh. "Nếu bạn chuyển hướng các cuộc tấn công này vào Downing Street (khu vực tập trung các cơ quan thuộc chính phủ Anh), họ sẽ mất khả năng truy cập Internet ngay lập tức", ông Linford cho biết.

Hiện nay, các cuộc tấn công đang đổ về một lượng truy cập lên tới 300 gb/s trong khi nếu cần hạ gục các ngân hàng lớn nào đó, những kẻ tấn công chỉ cần đến khoảng 50gb/s.

Arbor Networks, một hãng bảo mật chuyên chống tấn công DDoS cũng thừa nhận họ “chưa từng thấy một cuộc tấn công nào lớn như thế này trong lịch sử Intenet toàn cầu”.

"Vụ tấn công DDoS lớn nhất mà chúng tôi từng chứng kiến là 100 gb/s vào năm 2010 nhưng với mức 300 gb/s như hiện nay thì quả là khó tưởng tượng mức độ nghiêm trọng”, Dan Holden, giám đốc phụ trách mảng nghiên cứu an ninh của hãng nói, “Mức độ thiệt hại và ảnh hưởng còn phụ thuộc vào hạ tầng mạng của từng quốc gia”.

Spamhaus ước tính chỉ có một số quốc gia có hệ thống hạ tầng mạng tốt mới có thể đương đầu được với các cuộc tấn công. Nhiều hãng Internet lớn trên thế giới trong đó có cả Google đang tích cực hỗ trợ Spamhaus nhằm “chia lửa” của các đợt tấn công.

"Điều lạ nữa là trong các đợt tấn công này, chúng không nhắm vào một mục tiêu cụ thể nào mà thay vào đó là đánh vào bất cứ hệ thống nào mà chúng cảm thấy có thể hạ gục được”, ông Linford cho biết.

Hiện Spamhaus có hơn 80 hệ thống máy chủ trên khắp thế giới.

Theo Infonet

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

Tìm hiểu về hai chuẩn kết nối HDMI và DisplayPort

Trong thời gian qua, chuẩn giao tiếp HDMI có thể coi đã thu được rất nhiều thành công, thể hiện qua sự phổ biến của chúng trên các thiết bị công nghệ. Đây là chuẩn giao tiếp kỹ thuật số mà bạn dễ dàng bắt gặp nhất trên Tivi, các loại set-top-box, đầu Blu-ray, các bộ thu A/V (A/V Receiver), máy chơi game cầm tay, máy quay video, máy quay kĩ thuật số. Gần đây thì HDMI thậm chí còn được trang bị cho cả smartphone. 

Bạn cũng sẽ thấy sự xuất hiện của HDMI ở gần như tất cả các mẫu PC, từ máy bàn cho tới laptop. Các máy all-in-one thì càng không thể thiếu cổng HDMI để người dùng có thể kết nối máy chơi game hay set-top-box của họ với máy tính nhằm tận dụng màn hình của máy all-ine-one cho mục đích sử dụng.

Tuy nhiên, HDMI không phải là chuẩn kết nối A/V duy nhất. Bên cạnh nó chúng ta còn có DisplayPort. Mặc dù một số sản phẩm công nghệ mới ra mắt có thể đi kèm cả HDMI lẫn DisplayPort, nhưng đó là các sản phẩm hướng tới người dùng doanh nghiệp. Với thiết bị dành cho người dùng phổ thông, DisplayPort hiếm khi góp mặt.

Cả HDMI và DisplayPort đều cho khả năng xuất cả hình ảnh lẫn âm thanh với chất lượng cao từ thiết bị nguồn ra màn hình ngoài. Vậy đâu là sự khác biệt giữa hai chuẩn này. Liệu sự phổ biến của HDMI có chứng tỏ rằng DisplayPort có những điểm yếu của nó. Những tìm hiểu về HDMI và DisplayPort bên dưới dưới sẽ cho chúng ta câu trả lời. Tuy nhiên, trước tiên chúng ta hãy điểm qua một chút về lịch sử của hai chuẩn kết nối này cũng như các tổ chức nào đang nắm quyền điều khiển chúng.

Lịch sử

HDMI (High Definition Multimedia Interface, tạm dịch: giao diện đa phương tiện chất lượng cao) được hình thành cách đây hơn 10 năm bởi sáu ông lớn trong lĩnh vực điện tử tiêu dùng gồm Hitachi, Panasonic, Philips, Silicon Image, Sony, và Toshiba. Hiện nay, HDMI Licensing, LLC, một chi nhánh thuộc sở hữu của hãng Silicon Image, nắm quyền điều khiển chuẩn kết nối này. Các nhà sản xuất phải trả phí bản quyền cho công ty nắm quyền để đưa cổng HDMI lên thiết bị của họ. 

Chuẩn DisplayPort được phát triển và hiện cũng đang được sở hữu, bởi Hiệp hội Tiêu chuẩn điện tử video (Video Electronics Standards Association, viết tắt: VESA). Hiệp hội bao gồm khá nhiều công ty công nghệ lớn hiện nay, từ AMD cho tới ZIPS Corporation. DisplayPort được công bố vào năm 2006 nhằm mục đích thay thế cho chuẩn VGA (Video Graphics Array) vốn đã cũ kĩ (ra đời 1987). Chuẩn này cũng nhằm thay thế cho DVI (Digital Video Interface, được giới thiệu năm 1999) vốn được dùng chủ yếu trên màn hình máy tính. DisplayPort là chuẩn miễn phí, bởi thế, các nhà sản xuất không phải trả tiền bản quyền để đưa cổng kết nối này lên sản phẩm của họ.

Một thông tin thú vị là trong số sáu công ty đã sáng lập ra HDMI, chỉ có Hitachi và Philips không thuộc thành viên của VESA.

So sánh đầu kết nối

HDMI sử dụng đầu kết nối 19 pin và có 3 kích thước chính: chuẩn A (HDMI tiêu chuẩn - standard), chuẩn C (mini HDMI), và chuẩn D (micro HDMI). Trong ba chuẩn trên thì chuẩn A cho tới nay là chuẩn thông dụng nhất. Ngoài ra, chúng ta còn một chuẩn nữa là chuẩn E được sử dụng trong các ứng dụng tự động. 

Hầu hết các đầu nối HDMI sử dụng một khóa ma sát, giúp cố định các chốt vào ổ cắm, tuy nhiên cũng có một số nhà sản xuất đã phát triển cơ chế khóa độc quyền để giữ sợi cáp không bị lỏng ra. 

3 loại đầu kết nối của HDMI: standard, mini, và micro (tính từ trái sang).
3 loại đầu kết nối của HDMI: standard, mini, và micro (tính từ trái sang).
Trong khi đó, đầu kết nối DisplayPort lại có 20 chấu và có hai chuẩn kích thước DisplayPort và Mini DisplayPort (bạn có thể tìm thấy cổng Mini DisplayPort trên chiếc Surface Pro của Microsoft). Một thông tin thú vị là chuẩn Thunderbolt của Intel chính là sự kết hợp giữa Mini DisplayPort và PCI Express cho việc truyền tải dữ liệu (tuy nhiên chúng ta sẽ không bàn tới điều đó trong phạm vi bài viết này). Mặc dù đầu kết nối trên chuẩn DisplayPort kích thước đầy đủ (full-size) có cơ chế khóa riêng để ngăn chúng vô tình bị tách ra khỏi nhau, tuy nhiên theo đặc tả kĩ thuật chính thức thì đây là một tính năng không bắt buộc.

Bạn sẽ tìm thấy chuẩn HDMI loại D dùng các đầu kết nối micro trên một vài mẫu smartphone và máy tính bảng, còn với Mini DisplayPort thì hiện nay chỉ có Microsoft là đưa cổng kết nối này lên thiết bị di động của họ mà thôi. Mặt khác, khóa kết nối được dùng phổ biến trên các đầu nối của chuẩn DisplayPort full-size, lại là một tính năng tuyệt vời chỉ có mặt trên một số cáp HDMI loại A.

Sợi cáp

Vấn đề lớn nhất mà chuẩn cáp HDMI gặp phải đó là có tới bốn loại cáp. Tất cả bốn loại đều mới chỉ được hoàn thiện (về tiêu chuẩn kĩ thuật) vào năm 2010. Do đó, nếu sử dụng các sợi cáp trước thời điểm này, người dùng có thể sẽ gặp phải các sự cố khiến cho việc truyền tải dữ liệu không suôn sẻ, như âm thanh và hình ảnh không đồng bộ, ảnh bị sọc...Dưới đây là chi tiết về bốn loại cáp HDMI:

Cáp HDMI chuẩn (Standard): chỉ cung cấp băng thông đủ cho video có độ phân giải 720p và 1080i.

Cáp HDMI tiêu chuẩn với Ethernet: có cùng băng thông với loại trên nhưng hỗ trợ thêm ethernet tốc độ 100 mbps.

Cáp HDMI tốc độ cao: cung cấp băng thông lớn hơn và có thể truyền tải video có độ phân giải 1080p hoặc cao hơn (lên đến 4096x2160, nhưng chỉ ở tỷ lệ làm tươi tối đa 24Hz: chỉ tốt cho truyền tải video và không phù hợp cho game). Loại cáp này cũng có khả năng truyền tải các video 3D.
Cáp HDMI tốc độ cao với Ethernet: cũng có khả năng như loại trên cùng với việc hỗ trợ thêm ethernet 100 mbps.
Do đó, bạn phải kiểm tra và chọn mua cáp HDMI tốc độ cao nếu có ý định muốn truyền tải video 1080p từ máy tính hay đầu Blu-ray để xem trên màn hình ngoài (nếu bạn có nhu cầu sử dụng ethernet thì cân nhắc loại cáp thứ tư ở trên).

Tất cả bốn loại cáp HDMI có chung một tính năng gọi là Audio Return Channel (ARC) giúp gửi tín hiệu âm thanh từ TV ngược lại sợi cáp HDMI, đến các thiết bị như A/V receiver. Trước khi có công nghệ ARC này, bạn sẽ phải cần phải kết nối một sợi cáp âm thanh ngoài giữa TV và A/V receiver để phát tiếng từ TV. (một lưu ý là bạn không cần tới công nghệ ARC nếu bạn đăng kí sử dụng dịch vụ truyền hình cáp, hay truyền hình vệ tinh cũng như sử dụng set-top-box).

Đặc tả kỹ thuật của HDMI cũng không yêu cầu về độ dài sợi cáp, hay bắt buộc sợi cáp phải dùng vật liệu gì. Dây đồng là vật liệu được sử dụng phổ biến nhất, nhưng tín hiệu HDMI cũng có thể chạy trên các cáp CAT 5 hay CAT 6 (độ dài có thể lên tới 50m), hoặc cáp coaxial (lên đến 91m), hoặc sợi quang (100m).

Cáp HDMI chủ động (Active) được tích hợp mạch điện tử để khuếch đại tín hiệu. Cáp chủ động có thể dài hơn và mỏng hơn cáp thụ động (passive), giúp người dùng dễ dàng uốn cong hơn. 

Trong khi đó, cáp DisplayPort thì dễ dàng nhận ra hơn nhiều. Hiện DisplayPort chỉ có một loại. Phiên bản DisplayPort mới nhất hiện nay là DisplayPort 1.2, cung cấp đủ băng thông để truyền tải các video có độ phân giải lên tới 3840 x 2160 pixel ở tỷ lệ làm tươi 60 Hz, hỗ trợ tất cả các định dạng video 3D phổ biến. 

DisplayPort cũng có thể truyền tải tín hiệu âm thanh kỹ thuật số đa kênh. Tuy nhiên, nó lại không có khả năng hỗ trợ Ethernet và tính năng ARC như HDMI.

Có 2 loại đầu kết nối DisplayPort là đầu kết nối chuẩn (Standard) và đầu kết nối Mini. Bạn có thể sử dụng adapter để chuyển đổi tín hiệu từ DisplayPort sang DVI hoặc HDMI. Một điểm yếu là cáp DisplayPort có độ dài khá khiêm tốn. Một sợi cáp DisplayPort thụ động (passive) và được làm bằng chất liệu đồng, có thể hỗ trợ truyền tải dữ liệu chất lượng cao (như video độ phân giải 3840 x 2160) với tốc độ cũng rất cao nếu chiều dài sợi cáp giới hạn ở mức 2m. Còn nếu cũng cáp DisplayPort thụ động với chiều dài 15m, đặc tả kỹ thuật cho biết bạn sẽ bị hạn chế ở độ phân giải full HD. Tuy nhiên, kiểm tra thực tế thì với sợi cáp 15m vẫn có thể truyền tải video ở độ phân giải lên tới 2560 x 1600 (trên màn hình 30 inch).
2 loại đầu kết nối DisplayPort: đầu kết nối chuẩn (Standard) phía bên trái và đầu kết nối Mini phía bên phải.
2 loại đầu kết nối DisplayPort: đầu kết nối chuẩn (Standard) phía bên trái và đầu kết nối Mini phía bên phải.

Còn loại cáp DisplayPort chủ động thì lại lấy điện từ các đầu kết nối DisplayPort để điều khiển bộ khuyếch đại được nhúng trong đầu kết nối, có thể truyền tải video ở độ phân giải 2560 x 1600 trên sơi cáp dài 19m. Cuối cùng là loại cáp DisplayPort Fiber có thể có chiều dài từ 30m trở lên.

Stream video và âm thanh

HDMI chỉ có thể xử lý một dòng video và một dòng âm thanh duy nhất, vì thế nó chỉ có thể truyền tải các tín hiệu lên một màn hình ở tại một thời điểm. Trong trường hợp người dùng chỉ có nhu cầu sử dụng một màn hình hoặc một tivi. Tuy nhiên, ngày nay thì nhu cầu sử dụng nhiều màn hình cùng lúc là khá phổ biến. Điển hình là các đối tượng game thủ, người làm đồ họa...Đây chính là lúc DisplayPort phát huy sức mạnh. DisplayPort có thể truyền tải tín hiệu lên bốn màn hình có độ phân giải 1920x1200 cho mỗi cổng hoặc 2 màn hình 2560x1600, mỗi màn hình sẽ nhận được dòng âm thanh và hình ảnh riêng biệt. Một số GPU hiện cung cấp khả năng hỗ trợ DisplayPort cho phép kết nối tới màn hình có độ phân giải 3840 x 2400.

Loại nào, cho ai?

HDMI được thiết kế hướng tới chủ yếu cho các thiết bị ở thị trường người dùng phổ thông: đầu Blu-ray, TV, máy chiếu...Mặc dù các đặc tả kỹ thuật của HDMI là khá lằng nhằng, nhưng nó có những lợi thế mà DisplayPort không làm được. Trong khi đó, VESA thiết kế DisplayPort nhằm tối ưu hiển thị cho màn hình máy tính mà cụ thể là hỗ trợ việc hiển thị trên nhiều màn hình. Do đó, DisplayPort chỉ được coi là sự bổ sung chứ không thể thay thế HDMI.

Đáng tiếc là các nhà sản xuất, đặc biệt là các công ty máy tính xách tay thường có suy nghĩ rằng chỉ cần cáp HDMI là đủ, mà họ thường phớt lờ các lợi ích mà DisplayPort mang lại. Bởi thế, nếu là người dùng phổ thông thì không có vấn đề gì quá lớn. Còn các doanh nghiệp thì họ lại tỏ ra khá thất vọng. Hy vọng rằng trong tương lai, các nhà sản xuất sẽ có sự bổ sung hợp lý chuẩn kết nối DisplayPort để đáp ứng những người có nhu cầu sử dụng máy tính theo cách chuyên dụng.

Theo PCWorld

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Quảng cáo tự quản: Chỉ trả tiền tương xứng hiệu quả

Với chi phí tối thiểu - chỉ trả tiền theo kết quả, đề cao tính chủ động của doanh nghiệp và đặc biệt là độ phủ sóng đến hơn 30 triệu độc giả trên 170 website, mô hình quảng cáo tự quản là chiến lược Marketing khôn ngoan của các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại Việt Nam.

Quảng cáo tự quản hay còn gọi là quảng cáo tự đăng - tự quản (Self-serving Ads) đã tồn tại trên thế giới hơn một thập kỷ qua với khởi đầu là mạng quảng cáo Google Adwords (năm 2000) và sau đó là Facebook Ads (2007). Tuy nhiên, chỉ 2 năm trở lại đây, mô hình này mới “nở rộ” tại Việt Nam khi mạng quảng cáo Admarket Admicro ra đời. Hiện nay, cả nước có trên dưới 10 đại lý cung cấp quảng cáo tự quản này. 

Không ít người đã đặt ra câu hỏi vì sao chỉ trong thời gian ngắn, quảng cáo tự quản lại gây được sức hấp dẫn lớn đến như vậy?

Nhanh gọn và linh hoạt

Đúng như tên gọi, quảng cáo tự quản (Self-serving Ads) là mô hình trong đó người mua quảng cáo (doanh nghiệp, cửa hàng) sẽ liên hệ trực tiếp với nhà cung cấp, tự lựa chọn định dạng quảng cáo phù hợp, tự thiết kế hình thức thể hiện theo phong cách riêng và tự quản lý quá trình chạy quảng cáo.

CPC và CPM là hai sản phẩm điển hình của loại quảng cáo này. Cả 2 đều là hình thức treo banner trực tuyến. Tuy nhiên, nếu CPC (Cost-per-click) là hình thức mà doanh nghiệp sẽ trả tiền theo số lượt độc giả kích chuột vào banner thì CPM (Cost-per-mille impression) là hình thức trả tiền theo mỗi 1000 lần hiển thị của quảng cáo.

Với các mô hình khác, để quảng cáo được lên trang, doanh nghiệp phải trải qua rất nhiều khâu như tìm kiếm nhà cung cấp, thương lượng điều khoản hợp đồng, thanh toán phí, chờ đợi thiết kế, gửi duyệt, chờ đăng,… Khoảng thời gian này kéo dài từ vài ngày đến 1 tuần, thậm chí lâu hơn. Còn với Self-Serving Ads, lấy trường hợp của Admarket Admicro làm điển hình, bạn chỉ cần đăng ký một tài khoản miễn phí và tự quyết định các thao tác còn lại. Bạn có quyền tạo ra nội dung banner theo ý muốn: từ lên ý tưởng, thiết kế hình ảnh đến bố trí text. Trong quá trình chạy chiến dịch, bạn có thể thay đổi nội dung quảng cáo bất cứ lúc nào mà không cần phải thông báo cho chủ quản website hạ cũ, treo mới. Hoàn toàn bỏ qua các khâu trung gian không cần thiết, tiết kiệm thời gian và chi phí mà vẫn nhận được tư vấn từ nhân viên của Admarket Admicro.
Sản phẩm CPC của Admarket Admicro, tính tiền theo số lượt click vào quảng cáo

Bạn có thể mua và chạy quảng cáo tự quản vào bất kỳ thời gian nào trong ngày, kể cả 12h đêm. Đối với những quảng cáo thúc đẩy bán hàng, khi đã bán hết sản phẩm mà vẫn còn ngân sách quảng cáo, có thể tạm dừng chiến dịch trên trang, đợi nhập đợt hàng mới rồi tiếp tục chạy banner.

Tiếp cận chính xác khách hàng mục tiêu

Khi chưa có CPC/CPM, thông thường các doanh nghiệp mua quảng cáo theo hình thức CPD (Cost-per-duration – trả tiền theo thời gian hiển thị) nên bị cố định về thời lượng, mức giá và số lượng website. Tuy nhiên, với quảng cáo tự quản (Self-serving Ads), thương hiệu dễ dàng “khoanh vùng” đối tượng xem quảng cáo cho phù hợp với từng chiến dịch bằng cách phân vùng địa lý (theo miền Bắc – Trung – Nam hoặc các tỉnh thành phố), theo giới tính, nhóm tuổi, sở thích, lĩnh vực người đọc quan tâm,... Khía cạnh này giúp tối ưu hoá chi phí, tiết kiệm thời gian và doanh nghiệp có thể đưa sản phẩm, dịch vụ của mình tiếp cận trúng nhóm khách hàng.
2 banner của Mua Chung và Chọn Món là sản phẩm CPM, tính tiền theo mỗi 1000 lần hiển thị
Chỉ trả tiền cho kết quả cuối cùng

Trước đây, doanh nghiệp thường phải trả những khoản phí khổng lồ để được đặt trên các website đại chúng có lượng truy cập lớn thì nay bạn chỉ phải bỏ ra một chi phí chỉ khoảng vài trăm ngàn là được xuất hiện ở vị trí khá thuận lợi. Hệ thống cho phép bạn tự quản lý một cách hiệu quả nhất giữa chi phí và doanh thu. Bạn có thể đặt ngân sách chạy theo toàn chiến dịch, hoặc theo ngày.

Bạn chỉ phải trả tiền khi người dùng quan tâm đến sản phẩm của bạn và click vào quảng cáo. Ví dụ, sản phẩm CPC của Amarket Admicro, giá khởi điểm từ 1.100đ/click. Với ngân sách tối thiểu 100.000đ/ngày, quảng cáo của bạn sẽ được phủ tới hơn 30 triệu độc giả (chiếm 90% độc giả lướt Internet cả nước) thông qua hệ thống 170 website hàng đầu Việt Nam như Dân trí, Kênh 14, CafeF, GenK, Afamily,...

Hệ thống công cụ của quảng cáo tự quản cũng xuất cho bạn các báo cáo số liệu thống kê lượt click, lượt xem, tỉ lệ người biết đến quảng cáo v.v... Các báo cáo được cập nhật minh bạch, thường xuyên, chuẩn xác sẽ giúp bạn thấy rõ tình hình chiến dịch. Từ đó, nhìn ra các phần cần bổ sung, điều chỉnh để quảng cáo của mình đạt hiệu quả cao hơn.

Với chi phí tối thiểu - chỉ trả tiền theo kết quả, đề cao tính chủ động của doanh nghiệp và đặc biệt nhất là độ phủ rộng trên 170 website, hình thức quảng cáo tự quản CPC, CPM đang thực sự là chiến lược Marketing khôn ngoan của các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại thị trường Việt Nam.
Theo Genk

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Cảnh báo virus 'cướp' tài khoản Facebook

Trong những ngày qua, tại Việt Nam lan truyền một loại virus có khả năng cướp tài khoản Facebook của người sử dụng. Mã độc này đang lây lan theo cấp số nhân vì mỗi tài khoản bị chiếm đoạt lại biến thành một 'tổng đài' phát tán virus.

Trên Tường của Facebook (Wall) xuất hiện các đường link đi kèm với thông điệp gây sốc liên quan đến Psy, ca sĩ xứ Hàn nổi tiếng với Gangnam Style. Vì tò mò, nhiều người đã bấm vào đường link và được dẫn đến một website có video clip giả mạo. Tại đây, người dùng được đề nghị tải plugin để xem video. Cài đặt plugin này, ngay lập tức máy tính của nạn nhân sẽ bị nhiễm virus. 

Khi đã lây nhiễm, virus sẽ chiếm quyền điều khiển và tự động đổi mật khẩu Facebook của nạn nhân. Thậm chí, người sử dụng còn có thể thấy trình duyệt bị treo trong vài phút. Sau đó, việc đăng nhập vào Facebook không thể thực hiện được vì lúc này, virus đã cướp tài khoản Facebook của nạn nhân.
Ông Vũ Ngọc Sơn, Giám đốc Bộ phận nghiên cứu của Bkav (Bkav R&D), khuyến cáo: “Thông thường khi dùng Facebook bạn không phải cài thêm plugin để xem video. Do đó, gặp những đề nghị kiểu như vậy bạn có thể nghĩ đến khả năng mình đang bị lừa và không nên làm theo”. 

Các chuyên gia cũng khuyến cáo, tốt nhất người sử dụng nên cài phần mềm diệt virus để nếu lỡ tải nhầm plugin giả mạo hay những phần mềm độc hại khác, phần mềm diệt virus sẽ tự động ngăn chặn. 

Plugin là những thành phần (module) mở rộng có thể cài đặt thêm để gia tăng chức năng cho trình duyệt. Người sử dụng chỉ nên cài plugin khi đã biết rõ mục đích sử dụng của mình là gì.
Thông tin về tình hình virus và an ninh mạng tháng 2 năm 2013:
Trong tháng 2 đã có 2.980 dòng virus máy tính mới xuất hiện tại Việt Nam. Các virus này đã lây nhiễm trên 4.406.000 lượt máy tính. Virus lây nhiều nhất trong tháng qua là W32.Sality.PE đã lây nhiễm trên 292.000 lượt máy tính.
Trong tháng 2, đã có 216 website của các cơ quan, doanh nghiệp tại Việt Nam bị hacker xâm nhập, trong đó có 14 trường hợp gây ra bởi hacker trong nước, 202 trường hợp do hacker nước ngoài.
Theo Xzone/TTTĐ

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Làm báo cá nhân bằng Facebook Newsfeed

Hôm qua (7/3), CEO của Facebook Mark Zuckerberg đã trình diễn giao diện News Feed mới tại một sự kiện họp báo ở trụ sở chính của công ty.

Điểm nổi bật của thay đổi này là bổ sung thêm phần tin tức, làm mới Facebook để cạnh tranh với đối thủ tầm cỡ khác.

Tại đây, Mark Zuckerberg đã nhiều lần sử dụng cụm từ “tờ báo cá nhân” để mô tả tính năng cốt lõi của trang mạng xã hội. Thiết kế giao diện mới sẽ đặt hình ảnh và thông tin vào trung tâm của trang và hiển thị nổi bật hơn. Tức là hình ảnh và nội dung sẽ lớn hơn để tạo cho News Feed trông trực quan hơn.
News Feed mới có hình ảnh hiển thị lớn hơn.
News Feed mới sẽ bắt đầu triển khai ngay từ bây giờ và cũng cho phép người dùng lọc theo thể loại. Chẳng hạn hiện giờ người dùng có thể xem nội dung từ bạn bè, người thân… Người dùng cũng có thể hiển thị nội dung theo một tiêu chí nhất định, chẳng hạn về thể thao, âm nhạc…

Thiết kế mới đơn giản hơn và được đặt ở vị trí lớn hơn nhiều trên màn hình. Trước đây chúng chí chiếm khoảng 40% màn hình. Thiết kế mới phù hợp với cả phiên bản Facebook trên máy tính và trên thiết bị di động. Giao diện mới tạo cho News Feed trông phong phú hơn, đơn giản hơn và đẹp mắt hơn, CEO Facebook khẳng định.

Mục đích khác của thay đổi này là cung cấp cho người dùng trải nghiệm cá nhân nhiều hơn trên trang mạng xã hội. Những gì Facebook cố gắng tạo ra cho mọi người là một bản sao tờ báo cá nhân tốt nhất trên thế giới. Thiết kế mới cũng làm nổi bật hình ảnh, chiếm khoảng 50% nội dung News Feed.

Ngoài ra, người dùng còn có thể sử dụng một tab riêng biệt dành cho mọi người mà bạn đang theo dõi và tập trung làm mới hình ảnh. Như vậy, Facebook nhắm tới việc tạo ra mạng thông tin thời gian thực giống như Twitter dành cho những người nghiện tin tức.

Tin tức sẽ nhìn tốt hơn trên Facebook nhờ vào hình ảnh lớn hơn, mở rộng các đoạn văn bản từ các bài viết được chia sẻ và trình bảy nổi bật hơn trên trang.

Công bố mới của Facebook đưa ra chỉ một ngày sau khi Google công bố những thay đổi thiết kế lại trang hồ sơ gồm hình ảnh bìa lớn lớn và tab mới dành cho các đánh giá nội bộ

Rõ ràng, mạng xã hội Facebook đang cố gắng trở thành “tờ báo cá nhân tốt nhất”.

Theo VnMedia

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Outex: Túi bảo vệ máy ảnh SLR dưới mọi điều kiện thời tiết

Case bảo vệ mang tên Outex được thiết kế dành cho các máy ảnh không gương lật SLR đang được gây quỹ tại Kickstarter để hiện thực hóa sản phẩm và đi vào sản xuất.
Bạn thích những máy ảnh SLR và muốn mang nó đi mọi nơi để ghi lại bất cứ khoảng khắc nào. Nhưng thời tiết luôn là vấn đề trở ngại lớn với một sản phẩm đắt tiền như vậy. Case cho máy ảnh SLR Outex mới đây đã được thiết kế đặc biệt nhằm bảo vệ chiếc máy ảnh của bạn từ các tác nhân bên ngoài thâm chí cả nước.

Case Outex là chiếc vỏ bọc linh hoạt cho máy ảnh DSLR cho dù bạn dùng ống kính nào. Được tạo ra bởi nhà sáng lập JB deSouza và người anh em họ của ông là Roberto Miglioli bằng tình yêu nhiếp ảnh, ông cần cái gì đó có thể giúp ông ghi lại hình ảnh khi lướt sóng, chèo thuyền và bơi lội. Vì vậy case cho DSLR Outex ra đời. Outex có thể sử dụng trên nhiều DSLR với nhiều ống kính khác nhau thậm chí cả với đèn Flash
Trong khoảng gần một năm qua, công ty đã phát triển và đưa sản phẩm đến với những nhiếp ảnh gia đến từ Red Bull, National Geographic, tạp chí Outside và Vogue. Outex được sử dụng bởi rất nhiều video grapher và giờ đây công ty muốn mở rộng thị trường để phục vụ tốt hơn với người dùng phổ thông.

Để tìm hiểu về sản phẩm, mời bạn xem video giới thiệu sau
Theo Genk/ Geeky-gadgets

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Harlem Shake: Điên có ý thức

Mía Lùi: Hầu như trên toàn thế giới, con người ta đang lao đầu cắm cổ vào công việc, thành thử đôi khi có một vài giây điên loạn. Và cái bất chợt điên loạn hay có những hành động ngớ ngẩn, những hành động ấy đôi khi tạo nên một cơn sóng thần loan tỏa cực nhanh trên thế giới mạng, nếu có một ai đó ghi lại. Đôi khi làm Marketing cũng cần những phút điên loạn để tạo nên một sản phẩm ra trò! Mời các bạn xem câu chuyện về đoạn clip Harlem Shake: Điên có ý thức đang nóng trên mạng tuần qua. 
Xuất hiện vào ngày 2.2.2013, đoạn video đầu tiên nhảy theo bài. Harlem Shake chỉ cần 25 ngày để thu hút hơn 25 triệu lượt xem, kéo theo đó là hơn 250.000 video với các phiên bản khác nhau được đăng tải liên tục lên YouTube.
Vì sao những động tác có phần ngớ ngẩn, điên loạn lại gây nên cơn rung chấn cuồng nhiệt như vậy?

Điên có ý thức

Hiện tượng Harlem Shake được bắt đầu bằng một sự ngẫu hứng của chàng thanh niên 19 tuổi lấy tên tài khoản là Filthy Frank trên YouTube. Một ngày đẹp trời Filthy Frank ngồi trong phòng với đám bạn, mỗi người làm một việc, bỗng có tiếng nhạc vang lên từ một chiếc máy tính. Ai đó đang bật bản Harlem Shake của Baauer - nhà sản xuất 23 tuổi chuyên về nhạc dance người Mỹ. 

Khi bài ấy vừa chuyển đoạn thì cả đám bật dậy nhảy như điên như loạn. Cái khoảnh khắc đó đã khiến Filthy Frank nảy sinh ý tưởng cho đoạn video nhảy Harlem Shake đầu tiên trên YouTube (http://youtu.be/8vJiSSAMNWw) - làm dậy sóng cộng đồng mạng toàn thế giới, mang đến một trào lưu được dự đoán sẽ soán ngôi Gangnam Style. Đoạn video ban đầu có vẻ không mấy hấp dẫn này còn khiến số tài khoản đăng ký theo dõi Filthy Frank tăng vọt tại YouTube, hiện đã lên con số 150.000; bản single Harlem Shake của Baauer vốn phát hành từ tháng 5.2012 thì leo lên hạng nhất trên iTunes Mỹ, hạng nhì trên iTunes Anh và Úc vào ngày 15.2.2013, ngay sau đó là hạng nhất Billboard Hot 100 của Mỹ.
Một số phiên bản Harlem Shake đang đạt nhiều lượt xem nhất hiện nay - Ảnh: YouTube
Đáng nói hơn cả, vi rút mang tên Harlem Shake nay đã xuất hiện ở mọi nơi, trong văn phòng, trong nhà ăn trường đại học, trong quân đội, phòng tắm, thậm chí dưới nước… Các video thường theo công thức 30 giây: 15 giây đầu chỉ có một người (thường đội nón bảo hiểm hoặc mặt nạ) nhún nhảy một mình, xung quanh nhiều người đang chú tâm làm công việc của họ, không ai để ý đến người đang nhảy; 15 giây sau tất cả mọi người - mặc ít đồ nhất có thể, hoặc trang phục thật buồn cười, đạo cụ thật kỳ cục - đột ngột chuyển động không theo quy tắc nào, ai muốn nhảy kiểu gì thì nhảy, ai muốn làm gì thì làm, tiêu chí là càng điên loạn, quái gở và hài hước càng tốt.

Cả tháng 2 qua, thế giới như thể đã sống với khẩu hiệu: “Do the Harlem Shake!” (Nhảy Harlem Shake nào!). Không chỉ học sinh, sinh viên, nhân viên văn phòng, lính cứu hỏa, nay cả đội bơi nghệ thuật, phát thanh viên, người nổi tiếng, chính trị gia… cũng hăng hái lên YouTube thể hiện trình độ “điên có ý thức” của mình.

Nhu cầu... điên

Không giống như Gangnam Style là tác phẩm, thành quả của riêng ca sĩ PSY, Harlem Shake lại là tác phẩm, là thành quả của bất kỳ ai. Sau bản gốc của Filthy Frank, một số phiên bản thành công và thu hút lượng lớn người xem có thể kể đến: phiên bản quân đội (40 triệu lượt xem), dưới đáy hồ bơi (28 triệu), văn phòng (25 triệu)… Ở Việt Nam, phiên bản Harlem Shake của nhóm nhảy nổi tiếng St.319 đang có 250.000 lượt xem, phiên bản Anna Trương - con gái ca sĩ Mỹ Linh - cũng đạt gần 80.000 lượt chỉ sau 1 tuần đăng tải.

Tính cộng đồng và tính cá nhân của Harlem Shake là lý do khiến nó lan truyền với tốc độ chóng mặt như vậy. Công thức của nó quá dễ để mọi người làm theo, bắt chước và sáng tạo. Công cụ thì chỉ cần một máy quay đặt cố định. “Diễn viên” kiêm “vũ công” từ 2 người trở lên, nếu đông cỡ một… sân vận động thì cũng chẳng có gì là phức tạp, bởi “kịch bản” đề ra đã chỉ rõ: ai muốn làm gì thì làm! Bên cạnh đó, Harlem Shake khiến người ta thấy được giải tỏa. 30 giây ngắn ngủi ấy không mất của ai quá nhiều thời gian để xem, để bật cười và để chia sẻ. Nó tượng trưng cho một khoảng nghỉ giải lao, một khoảnh khắc đột phá, một cơn xuất thần trong chuỗi vận động liên tục của con người với đủ các điều luật, quy tắc, việc phải làm, cơm ăn áo mặc gạo tiền xoay vòng và đuổi bám mỗi ngày.
Bình luận:
* “Một trong những điều hay ho nhất của Harlem Shake là sự kết nối và phối hợp, nhưng điều này lại đang mất dần đi ở các phiên bản mới”. (Salvador Rodriguez/Los Angeles Times)
* “Rất hài. Bạn có thể nhảy bất kỳ lúc nào, có thể thả lỏng toàn thân, giải phóng năng lượng, mồ hôi. Tôi ủng hộ Harlem Shake”. (Rapper P.Diddy/MTV.com)
* “Harlem Shake chỉ đơn thuần là bạn giải lao trong 30 giây. Gangnam Style vẫn hay hơn, vì ở đó ít nhất PSY thật sự nhảy”. (serge263/YouTube)
 
Theo Thanh Niên
Girls Generation - Korean